chia se loi chua
THỔI HƠI VÀ TRUYỀN CẢM HỨNG. TIN MỪNG LUCA 12, 8-12 “Thánh Thần sẽ dạy các con phải nói thế nào!”. (CÂU 12) Các nhà soạn nhạc vĩ đại không bắt đầu sáng tác vì được truyền cảm hứng, nhưng được truyền cảm hứng vì chăm chỉ làm việc.
chia sẺ lỜi chÚa hang ngÀy / thỨ nĂm sau tuẦn 29 tn c / ngÀy 20oct 2022 , chia se loi chua hang ngay thu nam sau tuan 29 tn c ngay 20oct 2022 tin tức
The Liturgical readings this Sunday focus on the Lazarus Principle. Sunday September 25th of the 26th week of Ordinary Time. All four readings in today's Liturgy address social conditions and justice. The poverty, ignorance and disease all around us cry for remedy. "Jesus said to the Pharisees: “There was a rich man who dressed in purple
Vay Tiền Cấp Tốc Online. Niềm vui cần được chia sẻ, nỗi buồn cần được chia vơi. Khởi đi từ kinh nghiệm thực tế này để chúng ta bước vào lãnh vực thiêng liêng. Người ta sống không chỉ nhờ vào của ăn, những bữa tiệc linh đình. Trên hết hạnh phúc chỉ có được nếu chúng ta biết để ý đến đời sống nội tâm. Chính trong thế giới tâm hồn này trồi sinh những ý tưởng, những sung động mà chúng ta gọi là hạnh phúc. Theo cách hiểu của Công giáo, Thiên Chúa hoạt động trong tâm hồn ta để cho mỗi người được no thỏa và chìm đắm trong hạnh phúc. Một trong những cách thế Chúa hoạt động đó là Lời của Ngài. Thiên Chúa dùng chính Kinh Thánh để rót vào tâm hồn những ý tưởng, những cảm xúc để tâm hồn được tươi mát. Chúng ta gọi điều này là ơn an ủi thiêng liêng. Ơn này cần được chia sẻ và cần được lan tỏa cho nhiều người. Do đó chút chia sẻ dưới đây chúng ta thử đi vào những bước để chia sẻ Lời Chúa. 1. Cho những gì mình có, nhận những gì mình cần Tôi giả định rằng bạn đang ở trong một nhóm chia sẻ Lời Chúa. Nhóm này thường có người hướng dẫn, vốn được học về cách hướng dẫn chia sẻ Lời Chúa. Người này có thể là giáo dân, quý sơ, thầy hoặc cha. Miễn là người hướng dẫn cần biết rõ tiến trình của một buổi chia sẻ Lời Chúa. Thực tế không có nhiều tài liệu để chia sẻ với chúng ta về chủ đề này. Thay vào đó là những kinh nghiệm rất thực tế mà mỗi người có thể học được. Tưởng tượng chúng ta đang ở trong một buổi chia sẻ Lời Chúa. Người hướng dẫn chào đón mọi người. Sau những cầu chuyện chào hỏi, tán gẫu hoặc bông đùa là thời gian từ từ cho nhóm ổn định. Lý tưởng là ai cũng có bản văn Kinh Thánh để cùng nhau cầu nguyện. Khi bầu không khí đủ lắng, người hướng dẫn có thể giới thiệu các bước của buổi chia sẻ lời Chúa hôm nay. Tôi sẽ đề cập trong bài viết này. Mục đích là để các thành viên biết được chương trình và cùng nhau đi với sự hướng dẫn của Lời Chúa. Bước đầu tiên phải là thời gian của cầu nguyện riêng tư. Thường thì mọi người cầu nguyện cùng một bản văn Kinh Thánh. Sau khi cầu nguyện xin ơn Chúa Thánh Thần, người hướng dẫn đọc đoạn Kinh Thánh cho mọi người cùng nghe. Sau đó họ có thể gợi ý một chút về nội dung của đoạn Kinh Thánh này. Thường chính bước này cũng giúp các thành viên có chất liệu để bước vào giờ cầu nguyện. Lý tưởng thì mỗi thành viên đã biết cách cầu nguyện với bản văn Kinh Thánh.[1] Nếu ai đó chưa biết cũng không sao! Cứ để Lời Chúa đến với mình một cách tự nhiên. Sau khi đã thống nhất giờ giải lao và gặp lại, người hướng dẫn cho mỗi thành viên có giờ cầu nguyện cá nhân. Có thể bước này chưa cần để ý đến việc bạn sẽ chia sẻ điều gì. Quan trọng là bạn đang khao khát gặp Chúa. Bởi chỉ khi bạn có kinh nghiệm về Lời Chúa, bạn sẽ có cái để chia sẻ. Đừng quên chính bạn cũng đang bước vào “cuộc đối thoại của con tim và đời sống, được ân sủng Thánh Thần nâng đỡ”.[2] Nếu trong giờ cầu nguyện bạn cảm thấy khô khan, trống rỗng, cũng không sao. Khi lắng nghe người khác, chính bạn cũng học được cách Thiên Chúa đang hoạt động nơi mỗi người. 2. Giờ để gặp gỡ Thiên Chúa Chắc không cần thời gian quá dài để cầu nguyện riêng. Tùy vào chương trình mà người hướng dẫn dành cho mỗi người suy niệm Lời Chúa. Mỗi người chọn cho mình không gian riêng, chỉ một mình với Chúa trong bối cảnh của nhóm. Chúa chúng ta không chỉ ở giữa hai ba người, giữa cộng đoàn, nhưng Ngài muốn gặp từng người. Cuộc gặp gỡ này sẽ thú vị nếu bạn để Lời Chúa hướng dẫn. Mỗi người là một câu chuyện hoàn cảnh khác nhau. Chúa luôn có cách để đi vào tâm hồn của từng người. Do đó giờ cầu nguyện này cần bạn quảng đại để đối diện với Lời Chúa. Kinh nghiệm cho thấy nếu bạn chỉ cầu nguyện để tìm ý chia sẻ cho mọi người, bạn sẽ gặp khó khăn. Cầu nguyện là gặp gỡ Chúa. Bạn không thể lèo lái Thiên Chúa đi theo ý của mình được. Thay vào đó, cứ để Thiên Chúa hướng dẫn, soi sáng và trao cho bạn những gì Ngài muốn. Đừng quên ngay cả khi chúng ta không cảm thấy gì, với đầu óc trống rỗng cũng là cách Thiên Chúa đang tác động lên bạn. Vấn đề là mỗi người tôn trọng cách Thiên Chúa hoạt động. Từ tâm thế này, chúng ta sẽ biết chia sẻ những gì cho nhóm. Sau khi cầu nguyện riêng xong, người hướng dẫn có thể đưa ra hai câu hỏi để từng người sẽ chia sẻ Trong Tin mừng hôm nay, đâu là điều bạn thích nhất, nghĩa là bạn cảm thấy Thiên Chúa nói với mình điều gì? Đâu là những khó khăn đối với bạn trước Lời của Chúa? Thực ra có rất nhiều câu hỏi mà người hướng dẫn có thể đưa ra, tùy vào từng thời điểm chia sẻ Lời Chúa hoặc tùy vào nhóm đối tượng. Sau khi có câu hỏi, mỗi người có thể nghỉ giải lao với chút nhạc nhẹ du dương. 3. Thời gian gặp gỡ nhau Tôi phải nói ngay trước khi chia sẻ Lời Chúa đây là thời gian để cùng nhau lắng nghe tiếng Chúa! Với tâm thế này, người nghe cũng tôn trọng người chia sẻ. Những ai chia sẻ chỉ nói những gì mình cảm nhận được. Sẽ là phản cảm nếu tự đề cao chính mình, hoặc lên lớp dạy đời người khác. Với nhiều năm kinh nghiệm trong việc hướng dẫn thiêng liêng, Gm. Phêrô Nguyễn Văn Khảm nhắc chúng ta rằng “Lắng nghe tiếng Chúa qua Lời của Chúa, đồng thời qua việc lắng nghe nhau. Vì thế chia sẻ Lời Chúa trong nhóm nhỏ không đồng nghĩa với việc giảng dạy Kinh Thánh. Cụ thể là việc sử dụng đại từ tôi’ khi chia sẻ. Trong thực tế, đây là điều khó khăn đối với nhiều người vì có thể rơi vào những thái độ không thích hợp hoặc giảng giải Kinh Thánh và dạy dỗ người khác, “chúng ta phải thế này, thế kia…”, hoặc chỉ lo chuẩn bị phần chia sẻ của mình cho hấp dẫn chứ không lắng nghe người khác”.[3] Cứ chia sẻ chân thành với lòng khiêm tốn, với những gì mình cảm thấy Chúa muốn mình nói. Lúc đầu có thể khó khăn, nhưng càng tập, mỗi người càng biết cách để diễn tả kinh nghiệm thiêng liêng của mình cho người khác. Lưu ý thứ hai rất quan trọng về tính bảo mật. Nghĩa là các thành viên nên giữ những thông tin trong phạm vi buổi chia sẻ. Tránh tiết lộ hoặc bàn tán xôn xao những gì người khác chia sẻ. Cũng là bất lịch sự nếu bạn nói về người thứ ba trong chia sẻ của mình. Thay vào đó, bạn chỉ nói lên những gì chính bạn cảm nhận về Thiên Chúa. Với chút lưu ý trên, chúng ta bước vào giờ chia sẻ. Mỗi người có thời gian nhất định để chia sẻ về hai câu hỏi trên. Một người có thể căn giờ rung chuông. Có thể chia sẻ theo vòng tròn hoặc “chuyền banh” cho người tiếp theo mà mình muốn. Người hướng dẫn cũng có thể báo cho mọi người biết vòng thứ hai đâu là từ ngữ, ý tưởng hoặc điều bạn thích nhất sau khi nghe mọi người chia sẻ?! Tâm lý bình thường, chúng ta dành rất ít giờ để chia sẻ về Lời của Chúa. Thay vào đó, chúng ta sẽ lan man qua những câu chuyện đời thường. Điều này cũng rất tốt và thực tế, miễn là chúng ta tập để cho Lời Chúa soi sáng vào những ngóc ngách của câu chuyện ấy. Hoặc nói như Gm. Phêrô Nguyễn Văn Khảm “Nhóm nhỏ, cộng đoàn nhỏ là môi trường thuận lợi cho việc gặp gỡ Chúa, lắng nghe tiếng Chúa và lắng nghe nhau. Trong nhóm nhỏ, mọi người có thể dễ dàng biết nhau, có thể nói và được lắng nghe, hình thành bầu khí thân tình và tín nhiệm, vốn là đòi hỏi cần thiết để có thể chia sẻ những điều sâu xa và riêng tư trong đời sống.”[4] Vì chiều kích này mà Giáo hội hằng tin rằng chính Lời Chúa gắn kết mỗi người một cách tốt nhất trên con đường hiệp hành. Cùng nhau để Lời Chúa hướng dẫn, chúng ta sẽ biết đi cùng với nhau. Đây là nét đẹp của chia sẻ Lời Chúa. Có những chia sẻ gây cho người nghe khó chịu. Bạn cần kiên nhẫn và thông cảm để lắng nghe tiếp. Đây không phải là thời gian để chê bai hoặc lên án! Chia sẻ Lời Chúa cũng không quá quan trọng tính đúng sai về bản văn Kinh Thánh. Lý do đơn giản là chia sẻ Lời Chúa không phải là một khóa học Kinh Thánh theo nghĩa hàn lâm! Mục đích là cứ để người ấy nói; bước sau chia sẻ sẽ dành giờ để chúng ta cùng nhau nhìn lại để học hỏi thêm. Chèn vào buổi chia sẻ Lời Chúa này có thể là những bài hát ngắn. Mục đích là để mỗi thành viên cầu nguyện cũng như thanh thản trong tâm hồn. Nếu ai đó không muốn chia sẻ cũng không sao. Đây là bầu không khí của tự do, của làn gió Chúa Thánh Thần thúc đẩy Lc 24,13-35. Người hướng dẫn cần biết lúc nào nên làm gì để mỗi người thấy thoải mái chia sẻ. Sau vòng một, mỗi người bước vào vòng hai để nói thật vắn tắt những gì mình được tác động khi nghe người khác chia sẻ. Bước này sẽ giúp bạn đi sâu hơn vào bối cảnh Tin Mừng và cuộc sống. Người hướng dẫn cảm ơn mọi người và đúc kết cũng như kết thúc bằng một lời nguyện hoặc hát chung với nhau một bài thánh ca. Sau đó là thời gian của lượng giá, nhìn lại những điểm được và chưa được. Nhất là những chỗ còn thắc mắc. Cùng nhau làm sáng tỏ vấn đề. Đây là cách học rất hữu hiệu và sống động để mỗi người có thể nhớ Lời của Chúa. Tạm kết Tôi muốn kết thúc chủ đề này với một ước mơ Mỗi ngày càng có thêm nhiều nhóm chia sẻ Lời Chúa. Thực vậy, theo lời mời gọi của Giáo hội về tính hiệp hành, các giáo xứ, các giáo phận và các hội đoàn dòng tu nên khuyến khích giáo dân chia sẻ Lời Chúa. Lời mời gọi này không mới, nhưng đã có từ thời Giáo hội sơ khai, khi giáo dân hợp lại để cùng nhau cử hành lễ bẻ bánh và chia sẻ Lời Chúa x. Cv 2,44-47; 4,32-35. Hoặc cách đây nhiều năm thánh Gioan Phaolô II chia sẻ rằng “Một cách thế canh tân các giáo xứ, đặc biệt khẩn thiết đối với những giáo xứ trong các thành phố lớn, là nên nhìn giáo xứ như cộng đoàn của các cộng đoàn và phong trào. Do đó, thật thích hợp để hình thành những cộng đoàn hoặc các nhóm nhỏ, ở đó có thể có được những tương quan con người đúng nghĩa. Điều đó giúp cho việc sống tình hiệp thông, không chỉ là trong nhóm nhỏ mà còn với giáo xứ mà nhóm nhỏ thuộc về, cũng như với giáo phận và Giáo Hội phổ quát. Trong khung cảnh đó, sẽ dễ dàng hơn cho việc quy tụ để nghe Lời Chúa, suy nghĩ về các vấn đề nhân sinh trong ánh sáng của Lời, và từng bước đưa ra những quyết định được gợi lên bởi tình yêu rộng mở của Đức Kitô”.[5] Thử tưởng tượng ai cũng để Lời Chúa chia phối, để Đức Kitô hướng dẫn, Giáo hội sẽ bước đi cùng nhau. Thiên Chúa của chúng ta chỉ có một. Hơn nữa, chỉ có Lời của Thiên Chúa mới có sức để quy tụ từng nhóm nhỏ, từng giáo xứ, giáo phận và lan tỏa tính hiệp nhất trong toàn Giáo hội. Chính trong bối cảnh này, không ai bị bỏ rơi, không ai bị xem thường và không ai bị lạc lõng. Đó là ước mong, là nỗ lực của Giáo hội trong ba năm hiệp hành này. Bạn và tôi mạnh dạn tham gia, và cùng nhau chia sẻ những gì mình có và dám nhận những gì mình còn thiếu. Tấm bánh sẽ nhân lên gấp bội nếu từng người biết bẻ ra và trao cho người khác[6]. Nhât là trong bối cảnh chia sẻ Lời Chúa, ánh sáng của Ngôi Lời sẽ chiếu tỏa đến từng tâm hồn của chúng ta. Lm. Giuse Phạm Đình Ngọc SJ — [1] [2] X. Ecclesia in Asia, số 24. [3] [4] [5] Đức Gioan Phaolô II, Tông huấn Giáo hội Mỹ Châu, 1999. [6] X. Mt 14,12-21; Mc 6,31-44; Lc 8,19-27; Ga 6,5-15.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan. Ga 20, 1-9 Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng "Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu". Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết. Suy niệm Giáo hội Công giáo hân hoan đón chào bình minh của ngày mới trong niềm vui Chúa Phục sinh. Ngày mới đây không hướng về thời gian nhưng hướng về ngày mới của sự sống mới đến từ mầu nhiệm sống lại của Con Thiên Chúa làm người. mầu nhiệm sống lại của Đức Giesu là một biến cố thực sự đã xảy ra trong không gian và thời gian của lịch sử nhân loại. Biến cố này được xác thực bởi bao nhiêu lời chứng, khởi đi từ những người đã sống với Ngài là các môn đệ, bao nhiêu con người đã can đảm làm chứng cho biến cố này bằng máu, bằng sự sống của họ. Và hôm nay cho đến mai sau, mầu nhiệm này vẫn mãi là một chân lý, một mầu nhiệm đem lại cho nhân loại sự sống đích thực và được trở về mái ấm gia đình của mình là Nước Trời Sau khi chứng kiến mồ trống của Thầy, thánh Phero rất vui mừng, trở về cùng với anh em, động viên nhau vượt qua những khoảng khắc đen tối của đức tin. Sau đó, các ông đã được nhận Thánh Thần từ Đấng phục sinh và các ông đã thay đổi tất cả. từ ý thức cuộc sống cho đến thái độ đức tin của mỗi người. Trước đám đông của dân chúng đang mừng lễ lớn, thánh Phero đã lớn tiếng làm chứng về mầu nhiệm sống lại của Thầy Chí Thánh “Trong những ngày ấy, Phêrô lên tiếng nói rằng " Và chúng tôi, chúng tôi là chứng nhân tất cả những gì Người đã làm trong nước Do-thái, và tại Giêrusalem, Người là ấng người ta đã giết treo Người trên thập giá. Nhưng ngày thứ ba, Thiên Chúa đã cho Người sống lại và hiện ra không phải với toàn dân, mà là với chúng tôi là nhân chứng Thiên Chúa đã tuyển chọn trước, chính chúng tôi đã ăn uống với Người sau khi Người từ cõi chết sống lại”. Từ một người ít học, thánh Tông đồ trưởng đã mạnh mẽ làm chứng về cái chết và sự sống lại của Thầy. Lời chứng đó không phải là một lời dụ dỗ như quảng cáo, mà là một lời tuyên bố đến từ thái độ đức tin của một người được chứng kiến. Niềm tin đó có thể bị trả giá và sẵn sàng được trả giá bằng sự sống của thánh nhân và bao nhiêu nhân chứng khác Lời chứng thứ hai đến từ vị tông đồ chưa một lần sống với Đức Giesu, chưa một lần được ăn uống với Thầy, đó là thánh Phaolo. Thánh nhân được chọn gọi trên đường Đa-mas, từ đây, thánh nhân tiếp xúc với Đấng Phục sinh trong tương quan Thầy – trò và niềm tin của ngài ngày một lớn lên trong từng biến cố cuộc đời. Lời trần tình của thánh nhân trong lá thư gởi cho cộng đoàn tại thành Co-lo-se là một minh chứng cho niềm tin vững vàng và cũng là một lời chứng của ngài đã hơn một lần được gặp Đấng phục sinh “Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với ức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi ức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với ức Kitô trong Thiên Chúa. Khi ức Kitô là sự sống anh em xuất hiện, bấy giờ anh em sẽ xuất hiện với Người trong vinh quang”. Vinh quang của thế gian không thể làm cho con người tồn tại vĩnh viễn, chỉ có vinh quang của Thiên Chúa mới đem lại cho con người sự sống vĩnh cửu. Nếu con người muốn được sống vĩnh cửu, hãy cùng chết với Đức Kito trong mọi yếu đuối và bất toàn của mình, từ đây, họ được Ngài tái sinh trong Nước và Thánh Thần, được tham dự vào sự sống của Thiên Chúa và thuộc về thượng giới là Nước Trời. Câu chuyện Đức Giesu sống lại từ cõi chết không đến từ sự bịa đặt của các đồ đệ của Ngài, cũng không được thêu dệt từ những người đã từng đi theo Ngài đó đây và đã được ăn bánh, uống rượu qua những phép lạ, câu chuyện đó là một sự thật hiển nhiên trong lịch sử nhân loại. ngoài những dấu chỉ như lời tiên báo của Đức Giesu khi còn sống, thì bản án đó còn được các nhà viết sử ghi lại trong lịch sử thành Roma. Đó là góc nhìn của xã hội, còn dưới góc nhìn của các chứng nhân thì ngôi mộ trống không còn thi hài là một lời chứng hùng hồn. Dù trong đó còn sót lại những dây băng hay những tấm khăn dùng quấn cho thi hài, ngoài ra ngôi mộ cũng không bị tác động bởi những trận động đất lớn, đến nỗi nứt ra và thi hài rơi vào tâm địa cầu như dư luận đã thêu dệt. Các môn đệ của Ngài cũng đã chứng kiến ngôi mộ đó không còn thi hài như khi các ông mai táng Ngài trước đó, lời chứng đó được ghi lại như sau “Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng "Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu". Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ”. Cái chết của Đức Giesu có thể nói là điên rồ đối với những người dân ngoại, nhưng với các môn đệ, sau khi chứng kiến mồ trống và nhận ra tất cả những dấu chỉ Thầy báo trước, các ông đã làm chứng cho sự thật đó bằng chính niềm tin kiên định của mỗi người. Lời chứng đó lắm lúc còn phải đánh đổi bằng sự sống, bằng giá máu của rất nhiều người. Chắc chắn những người làm chứng cho sự thật đó không phải là điên rồ và lời chứng của họ không phải là một lời chứng gian. Trong cuộc sống hiện đại, nhiều người nghe câu chuyện trên có vẻ nực cười và có chút hoang đường, nhưng đó là một câu chuyện rất ý nghĩa dưới góc nhìn của niềm tin. Một người chết cho người mình yêu. Con Thiên Chúa đã chấp nhận cái chết để bày tỏ tình yêu Chúa Cha yêu con người đến nỗi trao hiến Người Con duy nhất cho con người. Người Con đó đã được sống lại sau cái chết thê thảm bằng quyền năng của Thiên Chúa, chứ không dựa vào thế lực hay phù phép như thế gian suy tưởng. Chúa Cha đã cho người Con sống lại để lời hứa cứu độ của Ngài được vẹn toàn, bởi khi con người phạm tội, trở nên nô lệ cho tội và sự chết, Chúa Cha không bỏ con người và Ngài đã hứa sẽ cứu độ con người. Từ biến cố kỳ diệu này, con người tìm lại được vị thế ban đầu là được gọi Thiên Chúa là Cha, được ở lại trong ngôi nhà của Ngài như một người con đích thực và được chung chia sự sống thần linh với Ngài. Quả là một hồng ân lớn lao của con người khi Con Thiên Chúa đã sống lại. Tiếp bước các chứng nhân thưở ban đầu, người tín hữu hôm nay, trong mỗi ơn gọi Thiên Chúa mời, hãy trở thành những chứng nhân của tin mừng phục sinh. Đức Giesu phục sinh không còn lệ thuộc vào không gian và thời gian như một thụ tạo, Ngài vượt lên trên tất cả và hiện diện trong tất cả mọi người, do đó, người môn đệ của Đức Giesu phục sinh hãy dùng chính đời sống của mình làm chứng cho thế giới biết, Đức Giesu đã chết, đã sống lại và nay đang hiện diện trong con người của họ, trong tất cả mọi người, vì thế, tình liên đới hiệp thông, sự trân trọng phẩm giá con người, tâm tình chia sẻ với những người khó khăn, đau khổ, bệnh tật và đói nghèo, là những hành động mà người tín hữu đang giúp đỡ cho Đức Giesu phục sinh trong tha nhân. Ngược lại là thái độ khinh miệt, coi thường phẩm giá con người và giá trị sự sống là họ đang gián tiếp kết án Đức Giesu và đóng đinh Ngài thêm một lần nữa. Lạy Đức Giesu phục sinh, tin mừng cứu độ Ngài đem tới trần gian là tin mừng sự sống, xin cho chúng con được tiếp bước các môn đệ loan báo tin mừng sự sống đó cho tha nhân, để mọi người đều nhận ra rằng họ là con cái Thiên Chúa và được Chúa yêu thương rất nhiều, dù hoàn cảnh cuộc đời có là thế nào. Chúa đã mời các môn đệ của Chúa ngày xưa đi loan báo tin mừng cứu độ cho thế giới, xin cho chúng con cùng cộng tác với các môn đệ Chúa, loan báo tin mừng phục sinh cho nhân loại với khả năng, hoàn cảnh và ơn gọi chúng con đang sống. Amen. Chúa đã sống lại thật ! ALLELUIA ! Tác giả bài viết LM Pet. Trần Bảo Ninh
3. CHIÊM NGHIỆM ĐỂ NHẬN RA Ý CHÚA Đọc lại Lời Chúa một lần nữa, sau đó suy nghĩ Lời Chúa tôi nghe được hôm nay nối kết với kinh nghiệm cuộc sống hàng ngày của tôi ở chỗ nào. KHÔNG CHIA SẺ CHUNG 1. “Lạy Thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng tôi!” câu 13 Đây là lời 10 người phong hủi kêu cứu Đức Giêsu, 10 người Do thái với một người Samari, xưa nay là thù địch của nhau. Cả 10 mười đểu bị phong hủi, bị đẩy ra vùng biên, bị loại trừ, chẳng ai thương xót. Họ chạy đến với Đức Giêsu, mà họ tôn là THẦY, với tâm tình của một môn đệ, theo cách ông Phêrô gọi Đức Giês, xem Lc 5,5. Họ chỉ còn biết chạy đến với Đức Giêsu –“Thiên Chúa-Cứu” và "Thầy- Người dạy tôi sự Sống thật”. Nhớ lại đời mình, tôi đã chạy đến với Chúa Giêsu khi nào, để làm gì? Cho tới hôm nay, thật sự Đức Giêsu là ai cho tôi ? Vì sao tôi đi theo Ngài? Để được gì? ..................................................................................................... ..................................................................................................... 2. Người Samari “lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa... sấp mình dưới chân Đức Giêsu mà tạ ơn.. Đức Giêsu mới nói “Chín người kia đâu ? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?” Rồi người nói với anh ta Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh” Chỉ có một người Samari quay lại để 1 "lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa”, 2 “sấp mình dưới chân Đức Giêsu”, 3 “tạ ơn. Một kẻ” ngoại đạo. Anh trở lại với Đức Giêsu như thế nào? lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa vì hồng ân anh đã nhận được và muốn cho mọi người biết ai đã làm ơn cho mình. sấp mình dưới chân anh nhận ra Đức Giê-su là Thiên Chúa, vì hành vi này chỉ dành cho Thiên Chúa. tạ ơn vì anh biết ơn, và bày tỏ ra bên ngoài. Tôi đã biết ơn Chúa Giêsu ở chỗ nào? và tạ ơn Chúa như thế nào? ..................................................................................................... .....................................................................................................
chia se loi chua